Tuổi thơ – miền đất hứa của người lớn, nơi lưu giữ những ký ức sáng trong và thơ ngây nhất. Tôi đã từng chìm đắm trong các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh, nơi mà tuổi thơ được miêu tả với trạng thái đẹp nhất của nó – nhẹ tênh, bồng bềnh, êm dịu:
“Cái cảm giác kéo một chú diều giấy chạy ngược gió để sung sướng nhìn nó bay lên, tay không ngừng nới lỏng sợi dây cước rất giống với cảm giác mình nâng đỡ cả bầu trời”
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”
Thế nhưng, không phải tuổi thơ của ai cũng tràn ngập những niềm vui và kỷ niệm đẹp như thế. Có một câu nói mà tôi luôn ấn tượng: “Đứa trẻ hạnh phúc dùng tuổi thơ để ôm ấp cuộc đời, đứa trẻ bất hạnh dùng cả cuộc đời để chữa lành tuổi thơ”. Câu nói vang lên như một tiếng thở dài, gợi nhắc đến những mảnh đời không may mắn, nơi mà tuổi thơ là một chuỗi ngày tháng chịu đựng và đấu tranh. Và tôi như tìm thấy những đứa trẻ ấy trong “Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng – một tác phẩm nổi bật, khắc họa sâu sắc một tuổi thơ đầy bi thương và khổ cực.
Những trang viết của Nguyên Hồng không chỉ là những ký ức cá nhân, mà còn là bức tranh tổng thể về sự đau đớn, thiếu thốn và khao khát tình thương của biết bao đứa trẻ bất hạnh trong xã hội. Ta nhận ra rằng tuổi thơ không chỉ là nền tảng của mỗi cá nhân, mà còn là mảnh đất cần được chăm sóc và bảo vệ, để mỗi đứa trẻ đều có thể dùng tuổi thơ để “ôm ấp” cuộc đời, chứ không phải dùng cả cuộc đời để “chữa lành” tuổi thơ.
NỘI DUNG BÀI VIẾT
Nguyên Hồng: “nhà văn của những người khốn khổ”
Nguyên Hồng (1918-1982), tên thật là Nguyễn Nguyên Hồng, là một trong những nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó tại Nam Định, cuộc đời và sự nghiệp của Nguyên Hồng gắn liền với những trải nghiệm thực tế và sâu sắc về cuộc sống của tầng lớp lao động và những người bị áp bức.
Nguyên Hồng bắt đầu sự nghiệp văn chương từ những năm 1930 với những truyện ngắn và tiểu thuyết gây tiếng vang trong giới văn học. Các tác phẩm của ông thường tập trung khai thác những đề tài về tình thương, sự đấu tranh của con người trước nghịch cảnh và sự bất công trong xã hội. Ông được biết đến như “nhà văn của những người khốn khổ” vì khả năng miêu tả chân thực và đầy cảm xúc về cuộc sống của những người nghèo khổ.
“Những ngày thơ ấu” là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Nguyên Hồng, được viết dưới dạng hồi ký, kể về những kỷ niệm tuổi thơ đầy gian khó của tác giả. Tác phẩm ra đời vào năm 1938 và nhanh chóng nhận được sự đánh giá cao từ giới phê bình và độc giả bởi sự chân thật và sâu sắc trong từng trang viết. “Những ngày thơ ấu” là câu chuyện về tuổi thơ của Nguyên Hồng trong một gia đình sa sút. Tác phẩm miêu tả chân thực những trải nghiệm đau thương và khắc nghiệt của tác giả khi còn là một đứa trẻ, từ những lần đói khát, bị bắt nạt, cho đến những giây phút hiếm hoi của niềm vui và hy vọng.
“Những ngày thơ ấu”: Cuộc sống của những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu thương
“Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng được chọn lọc và nằm trong một trong bộ sách “Việt Nam danh tác”, các tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam giai đoạn nửa đầu thế kỷ XX, được Nhã Nam tuyển chọn và in lại dựa trên những ấn bản toàn vẹn nhất, thường là các bản gốc hoặc gần với bản gốc nhất.
Trong tác phẩm này, cuộc sống của những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu thương được miêu tả một cách chân thực và đau đớn, làm nổi bật lên nỗi khổ tâm và cô đơn mà trẻ thơ phải chịu đựng trong một xã hội đầy áp bức và bất công. Cậu bé Hồng bị bỏ lại trong sự ghẻ lạnh và xa lánh của những người thân, đặc biệt là người cô luôn gieo rắc những hoài nghi và sự khinh miệt về người mẹ.
Thiếu đi sự quan tâm và chăm sóc của cha mẹ, Hồng sống trong cảm giác cô đơn, lạc lõng và bị bỏ rơi, em chỉ có thể tìm thấy sự bình yên trong những giấc ngủ:
“Và một đêm, bị bà tôi mắng nhiếc tàn tệ, tôi uất ức thầm thì khóc tới một hai giờ. Và nhọc quá, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không rõ. Thoát khỏi những sự đau tủi giày vò, tâm hồn tôi lại trở nên thư thái đi vào một cảnh mộng rất tươi sáng.”
Trích “Những ngày thơ ấu”
Hình ảnh em khóc đến mệt nhoài và thiếp đi, rồi tìm thấy sự thư thái trong giấc mơ tươi sáng là một biểu tượng mạnh mẽ về cách những đứa trẻ thiếu thốn tình yêu thương cố gắng trốn tránh thực tại đau đớn của mình. Giấc mơ trở thành nơi trú ẩn duy nhất, nơi mà chúng có thể tạm thời thoát khỏi những đau tủi và tìm thấy sự an ủi, dù chỉ là ngắn ngủi. Trong giấc mơ, Hồng có thể tưởng tượng ra một thế giới tươi đẹp hơn, nơi em được yêu thương và chở che, một điều mà em thiếu hụt trong cuộc sống thực tại.
Nguyên Hồng đã phơi bày nỗi đau, sự cô đơn và khát khao tình yêu thương của trẻ thơ trong một xã hội đầy bất công. Tác phẩm là lời kêu gọi về sự quan tâm, yêu thương và bảo vệ trẻ em, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mình trong việc xây dựng một môi trường sống an lành và hạnh phúc cho những tâm hồn non nớt và dễ tổn thương này.
Tình mẫu tử – chỗ dựa duy nhất cho những đứa trẻ
Nguyên Hồng đã dành những trang viết xúc động nhất để ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng và cao đẹp. Trong bối cảnh khắc nghiệt của một chế độ bất công với phụ nữ, người mẹ hiện lên như một biểu tượng của tình yêu thương và sự hi sinh vô bờ bến. Bà đối mặt với nghèo đói, nợ nần và cái chết của người chồng và phải gánh chịu sự khinh miệt và ruồng rẫy từ xã hội. Mặc dù vậy, tình cảm của bà dành cho con cái không hề giảm sút mà ngược lại, càng trở nên mãnh liệt và kiên cường hơn. Bà chấp nhận rời xa con, đi tha hương cầu thực để kiếm sống và mong mỏi mang lại cho con một tương lai tốt đẹp hơn. Sự hi sinh này không chỉ đòi hỏi lòng can đảm mà còn chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến.
Đối với những đứa trẻ, người mẹ trở thành một chỗ dựa tinh thần vững chắc, là nguồn động viên lớn nhất giúp chúng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
“Nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến…”.
Trích “Những ngày thơ ấu”
Giống người mẹ, cậu bé Hồng cũng yêu thương mẹ của mình một cách bản lĩnh và đầy kiên cường. Không có một đứa trẻ nào muốn nghe một ai đó gièm pha về mẹ mình, đó là bản năng của một người con. Cho dù người mẹ đã làm những chuyện trái với quy tắc hà khắc thời đó, bị người người cười chê nhưng Hồng chưa bao giờ xấu hổ về mẹ của mình, thứ em bận tâm là sự hạnh phúc của mẹ và nỗi khát khao được vỗ về, được xoa dịu trong vòng tay ấm nóng của mẹ.
“Những ngày thơ ấu” của Nguyên Hồng là một bài ca da diết về tình mẫu tử, về sự hi sinh và lòng yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Dù xã hội có bất công, khắc nghiệt đến đâu, tình mẫu tử vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động viên lớn nhất giúp những đứa trẻ vượt qua gian khổ.
Xem thêm:
- “Thư cho em” giữa hai bên súng địch ta vẫn nổ
- Bá tước Monte Cristo: Tình yêu, hận thù và lòng vị tha qua lăng kính của người bị oan
Nguyên Hồng đã thành công trong việc truyền tải những cảm xúc chân thật nhất, không chỉ bằng lời văn giản dị mà sâu sắc, mà còn bằng cả tình cảm và tâm hồn của mình. Qua từng trang sách “Những ngày thơ ấu”, người đọc cảm nhận được nỗi đau của những đứa trẻ có tuổi thơ bị tổn thương, nỗi đau ấy sẽ là vết sẹo trong suốt chặng đường đời. Mặc dù vậy, tác phẩm vẫn sáng lên bởi sự ấm áp của tình mẫu tử, niềm tin và hy vọng vào sức mạnh của tình yêu thương. Đó chính là giá trị vượt thời gian của tác phẩm, khiến “Những ngày thơ ấu” luôn là một trong những tác phẩm văn học Việt Nam đáng đọc và suy ngẫm nhất.
Nội dung: Tổng hợp và review bởi DIMI BOOK
Hình ảnh: Internet
(*) Bản quyền bài viết thuộc về DIMI BOOK. Vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ “dimibook.com” khi chia sẻ hoặc trích dẫn trên các nền tảng khác.